Những bản sonata dành cho piano được xem như là những bản nhạc hay nhất được viết cho nhạc cụ, từ sự sáng tạo của Haydn hay sự hùng hồn của Beethoven đến chủ nghĩa lãng mạn nồng nàn của Chopin và Liszt, và chủ nghĩa hiện đại của Prokofiev. Việc các nhà soạn nhạc tiếp tục viết các bản sonata cho piano là minh chứng cho sức hấp dẫn lâu dài của thể loại này, đối với các nghệ sĩ piano cũng như khán giả.
Bản Sonata in C thứ, Op 27, số 2 ‘Moonlight’ của Beethoven:
Beethoven chắc chắn là bậc thầy của những bảng sonata piano, và 32 bản sonata của ông không chỉ cho thấy sự phát triển của ông với tư cách là một nhà soạn nhạc mà còn là sự phát triển của những bản sonata, từ chủ nghĩa cổ điển Haydn và Mozart đến chủ nghĩa lãng mạn của Schubert và Liszt. Danh sách các bản sonata dành cho piano sẽ không hoàn chỉnh nếu không có bản sonata ‘Moonlight’ của Beethoven, một tác phẩm nằm giữa đỉnh cao của thời kỳ Cổ điển và Lãng mạn với chuyển động mở đầu rực rỡ, ám ảnh (bất thường với tiết tấu chậm) và phần cuối của sự dữ dội gần như không thể kiềm chế.
Bản Sonata No. 2 in B-flat minor, Op 35 ‘Funeral March’ của Chopin
Là tác phẩm nổi tiếng nhất trong số ba bản sonata dành cho piano của Chopin, tác phẩm 4 chương này được viết vào năm 1839. Chương thứ 3 nổi tiếng mang tên Marche Funebre, được sáng tác vài năm trước phần còn lại của tác phẩm, đã được được biểu diễn tại vô số đám tang (bao gồm của cả Chopin) trên khắp thế giới. Bản sonata piano này cũng được coi là một trong những tác phẩm hay nhất trong lĩnh vực văn chương và trong đó Chopin đã khéo léo tổng hợp các mẫu Preludes và Etudes của ông, phần trữ tình của Nocturnes và phần tự sự của Ballades.
Bản Piano Sonata số 7 của Rokofiev:
Bản thứ hai trong số ba bản ‘War Sonatas’ của Prokofiev, bản piano Sonata No. 7 in B-flat major, Op. 83, được sáng tác vào giữa chiến tranh thế giới thứ hai và được Sviatoslav Richter ra mắt lần đầu vào năm 1943. Phần đầu tiên là sự lo lắng và hồi hộp, chủ đề đầu tiên khắc nghiệt nhường chỗ cho chủ đề thứ hai phản ánh sự hỗn loạn. Phần thứ hai mở ra với một giai điệu trữ tình tuyệt đẹp, nhưng âm nhạc không bao giờ nhàm chán và dần dần leo lên một cao trào.Ở phần kết, được xem là phần Precipitato rất nổi tiếng. Dữ dội, đau nhói, đầy biểu cảm cho đến kết thúc.
Bản Piano Sonata in B flat, D960 của Schubert
“Ai có thể làm gì sau Beethoven?”, Schubert hỏi trong một bức thư gửi cho người bạn Josef von Spaun của mình. Schubert tôn kính Beethoven, và bản sonata cuối cùng của ông có chung Key và bầu không khí như bản Trio “Archduke” của Beethoven trong chương đầu tiên của D960.
Được yêu thích nhất trong số các bản sonata piano của Schubert, tác phẩm này được coi là “lời tạm biệt”. Hai chương đầu tiên có cảm xúc vui sướng, Phần hai có sự xuất hiện của tone thứ như một bản thánh ca. Scherzo như là một dòng suối trên núi trong lành và nhẹ nhàng. Phần kết, trong tone G major, kết hợp sự mạnh mẽ với chất trữ tình, mang tính khẳng định và cao trào.
Bản Sonata in B minor, S178 của Liszt
Một bản sonata hay một câu chuyện tưởng tượng? Trang đầu tiên của Sonata chứa ba ý tưởng mà từ đó gần như toàn bộ tác phẩm được xây dựng, Scale đi xuống đem đến một điểm ngắt và liên kết với những phần còn lại của tăc phẩm. Là chủ đề được phân tích và xem xét kỹ lưỡng rất nhiều, bản Sonata in B Minor dài gần 30 phút mà không bị gián đoạn, được sắp xếp thành các phần riêng biệt trong cấu trúc của một bài sonata cổ điển – trình bày, phát triển và tóm tắt. Đây là một tác phẩm vô cùng mạnh mẽ với chiều rộng cảm xúc tuyệt vời và là một bài bài kiểm tra cho bất kỳ nghệ sĩ biểu diễn nào trong các kỳ thi. Nó đòi hỏi kỹ thuật điêu luyện tuyệt vời để xác định cấu trúc và truyền tải tính biểu cảm của nó. Mặc dù vậy, nó vẫn là một trong những bản sonata piano phổ biến nhất trong các tiết mục và đã được thu âm nhiều lần.
by